Sau khi Đức Hồng Y Carlo Maria Martini, nguyên Tổng giám mục Milanô, qua đời vào ngày 31 tháng 08 năm 2012, ngày 01 tháng 09 tờ Le Corriere della Serra cho đăng bài phỏng vấn với Đức Hồng Y trong đó ngài khuyến khích Giáo Hội phải “thực hiện sự thay đổi triệt để”. Bài phỏng vấn này được coi là lời di chúc cuối cùng của Đức Hồng Y Carlo Maria Martini. Tờ nhật báo Công giáo La Croix đã đăng lại những trích đoạn của cuộc phỏng vấn này như sau :
“Giáo Hội mệt mỏi. Nền văn hóa chúng ta đã già nua, những ngôi thánh đường rộng lớn, các cơ sở tu trì trống rỗng, bộ máy quan liêu của Giáo Hội phát triển. Những nghi lễ và y phục của chúng ta khoa trương (…). Chúng ta đang trong tình trạng của người thanh niên giàu có bỏ đi với sự buồn bã khi được Chúa Giêsu mời gọi làm môn đệ. Tôi biết rằng từ bỏ tất cả là điều rất khó khăn. Nhưng ít nhất chúng ta có thể tìm kiếm những con người tự do và lưu tâm tới người lân cận như Đức giám mục Rômêrô và những tu sĩ dòng Tên tử đạo của Salvađo. Đâu rồi những anh hùng gợi hứng cho chúng ta ? Chúng ta không thể đứng ở những giới hạn của pháp chế trong bất cứ trường hợp nào (…). Trong Giáo Hội hôm nay tôi thấy có nhiều tro bụi che khuất những than hồng mà đôi khi tôi cảm thấy bất lực. Làm sao chúng ta có thể giải phóng những than hồng để làm bừng cháy ngọn lửa tình yêu ? (…) Tôi khuyên Đức giáo hoàng, các Giám mục tìm kiếm mười hai con người nằm “ngoài cơ chế” đặt vào trong các vị trí chiến lược gần với người nghèo và người trẻ. Những người này thực nghiệm những điều mới mẻ. Chúng ta cần sự tiếp xúc này với những con người cháy bỏng để Thánh Thần được truyền đi khắp nơi.
Lời khuyên đầu tiên của tôi là sự hoán cải. Giáo Hội phải nhìn nhận những sai lỗi của chính mình và thực hiện sự thay đổi triệt để, bắt đầu từ Giáo hoàng và các Giám mục. Phải bắt đầu với những vấn đề về tình dục và thân xác. (….) Chúng ta tự hỏi nếu như người ta còn nghe những lời khuyên dạy của Giáo Hội nữa hay chăng về vấn đề tình dục. Trong lãnh vực này Giáo Hội còn giữ quyền bính quy chiếu hay chỉ là bức biếm họa cho các phương tiện truyền thông đại chúng ?
Lời khuyên thứ hai của tôi là lắng nghe Lời Chúa. (…) Chỉ ai đón nhận Lời này trong tâm hồn mới có thể giúp canh tân Giáo Hội và biết đáp trả cách đúng đắn những đòi hỏi cá nhân. Không phải giáo sĩ hay Giáo luật có thể thay thế chiều sâu của con người. Tất cả những điều luật, giáo điều chỉ được trao ban cho chúng ta để minh định con đường nội tâm và giúp phân định tiếng gọi của Chúa Thánh Thần.
Cuối cùng, đối với tôi, các bí tích không phải là những công cụ kỷ luật, nhưng là sự nương tựa cho việc chữa lành con người qua những yếu đuối trong cuộc sống. Chúng ta trao ban các bí tích cho những ai cần sức mạnh mới ? Tôi nghĩ cho tất cả những người ly dị và những gia đình tái hợp hôn. Họ cần được sự bảo trợ đặc biệt. Giáo Hội bảo vệ sự bất khả phân ly của hôn nhân. Đó là một ân huệ cho những hôn nhân, gia đình đạt được điều đó. (…) Sự lưu tâm mà chúng ta dành cho các gia đình tái hợp hôn mang tính quyết định về sự gần gũi của Giáo Hội với thế hệ con cái của các gia đình này. Một người phụ nữ bị chồng ruồng bỏ tìm gặp một người bạn đời mới biết chăm sóc mình và những đứa con. Tình yêu thứ hai này thành công. Nếu gia đình này bị phân biệt đối xử, người mẹ và những đứa con sẽ bị ruồng bỏ. Nếu những cha mẹ này cảm thấy ở ngoài Giáo Hội, không được Giáo Hội nâng đỡ, Giáo Hội sẽ đánh mất những thế hệ tương lai. (…) Đòi hỏi tiếp nhận những người ly dị cho việc rước lễ cần được lưu tâm. Làm sao Giáo Hội có thể đến trợ giúp với sức mạnh của các bí tích cho những ai trong hoàn cảnh gia đình phức tạp ? (…)
Giáo Hội trễ bước 200 năm. Chúng ta sợ ? Sợ thay vì can đảm ? Đức tin, niềm tin tưởng, sự can đảm là những nền tảng của Giáo Hội. Chỉ có tình yêu mới chiến thắng sự mệt mỏi. Từ nay tôi thấy rõ điều đó với tất cả mọi người xung quanh tôi.”
Trần Văn Khuê, aa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét