Ước mơ chính là nguồn động lực thật sự của cuộc sống, là
hạt mầm của mọi thành công khi được “vun trồng” bằng ý chí, lòng quyết tâm và sự
nổ lực bền bỉ. Con người sống cần biết ước mơ và tin tưởng, dẫu rằng không phải
ước mơ nào rồi cũng sẽ trở thành hiện thực.
Trong cuộc sống,
giấc mơ chưa thực hiện được là giấc mơ buồn. Đặc
tính của giấc mơ chưa thực hiện lại là giấc mơ lớn. Vì lớn nên mới chưa
thực hiện được. Vì vậy, cái buồn của giấc mơ chưa thực hiện vẫn là cái buồn giá
trị vì nó mang lại sự lớn lao. Cái chưa thực hiện thúc bách mời gọi đi tới.
Thánh Bênađô nói : “Mức độ của tình yêu là yêu không mức độ’’. Đường tình còn
dài đã ai đi hết bao nhiêu, nghĩa là tình yêu càng thâm sâu bao nhiêu thì tôi
càng miệt mài đi tới bấy nhiêu.
Trên đường về với
Cha, tôi chỉ hỏi lòng là đã đi xa tới đâu, đã bay cao bao nhiêu, chứ không hỏi
đã yêu Chúa trọn vẹn chưa. Vì con người yếu đuối không bao giờ hoàn hảo được. Từ
ngàn xưa Ngài đã biết hồn tôi dang dở, đường tình của tôi là khúc gập ghềnh. Bởi
đó, Ngài biết tôi yêu Ngài không trọn vẹn, nhưng Ngài mời gọi tôi đi đến cùng
vì : “Ta chẳng bỏ con bao giờ” (Dt 3,5).
Ước mơ chưa thực
hiện được làm tăng thêm nồng độ của ước mơ. Tôi có thể xin Chúa cho tôi thực hiện
được trọn vẹn ước mơ không ? Câu trả lời ở nơi quan điểm của bạn. Tuy nhiên, khi
đạt được ước mơ bạn dễ trở nên tự mãn. Không còn ước mơ thì đời tôi trở nên vô
nghĩa vì không còn đường để đi tới, còn gì để mà bay lên.
Ước mơ được thự
hiện là hạnh phúc đóng khung trong một bến bờ. Nhưng, hạnh phúc lại vô biên.
Tôi muốn ước mơ mãi mãi dù là chưa thực hiện được. Tôi muốn về với Cha mà ở đó
tôi sẽ gặp được khung trời mênh mông hạnh phúc và luôn được tự do. Tôi tin rằng
hạnh phúc ấy có thật, hạnh phúc ấy chính là Cha tôi. Vì tôi không bao giờ uống
cạn ân sủng hạnh phúc ấy, nên đường tôi đi vẫn còn trong mơ. Bởi đó, tôi không
xin cho được sớm tới đích, mà xin cho tôi mãi mãi dõi bước về với Ngài sống
trung thành trong mơ ước đó thôi.
Đường trường tôi
đi dù có vấp ngã thì cũng không làm tôi thất vọng bỏ cuộc. Trên đường về với
Cha nếu vì mệt mỏi mà dừng bước và con đường trở nên thật xa, nhưng vẫn có Cha
đón chờ. Nếu giấc mơ có nguội lạnh thì đó vẫn là cái nguội lạnh ấm lòng.
Trên đời có cái
gì đẹp mà không phải trả giá bằng đau thương ? Không có đau khổ làm sao có vinh
quang ? Không có tử nạn làm sao có phục sinh? Không có đổ máu làm sao có cứu
chuộc ? Có giấc mơ nào lớn mà không phải trả giá bằng thử thách ? Áng mây trời
chỉ bay trên đỉnh đồi. Gió lộng chỉ ở ngoài biển xanh... Tôi phải đi lên vì có
Cha phía trước : “Cha ở cùng con mọi ngày cho đến tận thế” (Mt 28,20).
E. Trúc Giang, spc
Cả bài văn lập luận logic, bài viết hay và ý nghĩa quá.
Trả lờiXóarất đồng cảm !
Trúc Giang là Ai vậy Cha "SaoKhue"
E. Trúc Giang là Sr thuộc dòng Saint Paul de Chartres.
XóaDạ, con cám ơn Cha, Sr viết con đọc rất thích.
Xóa