Thứ Hai, 7 tháng 1, 2013

NHỮNG ĐAO PHỦ ĐẾN TỪ CHỦ THUYẾT GIÁO ĐIỀU


Khi nói về lịch sử thế giới và nhắc lại những vết đen của nó người ta thường trưng diễn biến cố Shoah – thảm họa diệt chủng người Do-thái do Hít-le và Phát-xít Đức gây ra vào những năm 40 của thế kỷ XX. Đó không hẳn vì thảm họa này kinh khủng hơn những thảm họa do các nhà độc tài khác trên thế giới gây ra từ trước đến nay, hay phần còn lại của thế giới trong sạch hơn, nhưng vì chúng ta nhận thấy một trong những điều khủng khiếp nhất nơi biến cố này là con người bị giáo điều hóa bởi thứ chủ thuyết không tưởng đến mức cuồng loạn như thú vật. Chủ thuyết giáo điều biến con người thành những tên đao phủ rùng rợn.

 Xem các bộ phim về biến cố Shoah chúng ta không thể không căm giận khi nhìn thấy gương mặt vô hồn, thản nhiên của những tên đao phủ chỉ biết thi hành mệnh lệnh cách vô lý trí và kẻ đã hun đúc họ thành những kẻ tìm thấy sự phấn khích trong việc hành hạ người khác cách đau đớn về thể xác cũng như tinh thần. Các nhân chứng sống của biến cố này kể lại việc Phát-xít Đức đã tuyển những chàng trai “thông minh, tuấn tú” – thuộc “dòng máu trắng”  để nhào nặn họ thành các tên đao phủ như thế nào. Sau khi đã được “đào tạo” – đúng hơn là được “nhào nặn” qua chủ thuyết giáo điều không tưởng tôn thờ thần tượng, con người “thông minh, tuấn tú” bỗng dưng trở thành kẻ khát máu, phấn khích trong việc bắn giết đến khó hiểu và đáng thương hại.

Nhắc lại chút lịch sử này - một vết đen không thể tẩy rửa trong lịch sử nhân loại, để không phải đưa chúng ta về với sự thù hận, bạo lực hay cái nhìn bi quan về con người – tại sao con nguời lại có thể “hành hạ” nhau cách vô nhân tính, nhưng để chúng ta – những người thiện chí cho một nhân loại nhân bản hơn, cần phải cảnh giác với thứ chủ thuyết giáo điều không tưởng có nguy cơ biến con người lương thiện thành nạn nhân vô tội. Nguy cơ này không phải là điều tưởng tượng, nhưng là những “hiện thực” trong thế giới hôm nay mà chúng ta có thể đưa mắt nhìn xung quanh, những gì đang xảy ra.

Trong cái nhìn về “nạn nhân”, xét cho cùng, người đáng bị lên án hơn hết chính là kẻ “lợi dụng” thứ chủ thuyết giáo điều không tưởng để biến nguời khác thành công cụ và đồng thời cũng là nạn nhân. Nhưng ai và cái gì có thể thức tỉnh họ ? Nơi biến cố Shoah chúng ta thấy việc thức tỉnh là điều không thể, chỉ trừ một số ít trường hợp ngoại lệ đã bắt gặp được sự kiên nhẫn và lòng bao dung vô hạn của các nạn nhân biến đổi họ từng ngày.

Trần Văn Khuê, aa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét