Ân
huệ là đặc ân mà con người trao ban cho nhau. Nó là quà tặng quý giá. Tuy
nhiên, hai từ “ân huệ” cũng có thể trở thành sáo ngữ và thái độ ngạo nghễ ghê tởm
của kẻ ngạo mạn vô liêm sĩ, của kẻ độc tài, của kẻ theo (hay bị nhồi sọ bởi) chủ
thuyết giáo điều cuồng tín và phi nhân. Ân huệ là bức màn phong của sự giết chết,
bạo lực và hận thù. Không có gì khủng khiếp hơn sự thâm độc núp bóng ân huệ. Nó
không còn là lòng bao dung, sự quý trọng, tình liên đới, sự chân thật, nhưng chỉ
còn là mặt nạ.
Mặt
nạ ân huệ là thứ quan hệ lợi ích. Đối tác là phương tiện, là công cụ hợp tác nhằm
củng cố và tạo lợi ích cho nhau và cho nhóm quyền lợi cao hơn. Ân huệ là sự ngã
giá và ăn chia sòng phẳng. Chấp nhận ân huệ là chấp nhận thỏa hiệp – thứ thỏa hiệp
đen tối. Mối dây thỏa thiệp là bằng mọi giá và cho tới cùng. Cái bằng mọi giá
và cho tới cùng nhiều lúc dẫn người ta tới tội ác.
Mặt
nạ ân huệ là thứ lời văn bộc lộ con người thiếu lý trí và thiếu đạo đức. Đó là
lời văn đại loại được trình bày trong lời tuyên án đối với anh em nhà Đoàn Văn
Vươn : “thân nhân tốt”, “thành khẩn khai báo”, “VKS Hải Phòng đề nghị phạt ông
này 5-6 năm tù, bằng nửa mức thấp nhất của khung hình phạt” ; và quả thật, sau đó ông Đoàn Văn Vườn bị “phạt”,
“tuyên phạt” 5 năm tù giam ! Một bản án 5 năm tù giam gây nhiều tranh cãi được
trình bày cách đơn giản và ngắn gọn : “phạt”, “tuyên phạt”. Đối với nghành tư pháp Việt Nam đây là hình thức phạt “ân huệ” !
Đời
sống xã hội của cộng đoàn nhân loại không thể được xây dựng trên mặt nạ ân huệ.
Nó là sự dối trá che dấu tội ác, là toan tính hẹp hòi đến thù hận núp bóng lòng
nhân giả tạo. Những giá trị nền tảng xây dựng cộng đoàn xã hội chỉ có thể là : TỤ
DO, BÌNH ĐẲNG, CÔNG LÝ, SỰ THẬT và LÒNG NHÂN ÁI.
Trần Văn Khuê
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét